Tuesday, November 15, 2005

Hãy để tình yêu cảm hóa con người

Em năm nay 24 tuổi quen anh V hơn 2 năm nay, anh ấy lớn hơn em 2 tuổi. Bây giờ em có thể khẳng định chắc chắn rằng tụi em rất thương yêu nhau và muốn tiến đến hôn nhân.

Đã 2 lần anh lâm vào cảnh nợ nần với mỗi lần khoảng 10 triệu đồng vì cá độ bóng đá. Và cả hai lần anh đều tỏ ra rất ăn năn, hối hận và ... bỏ nhà đi. Em đã phải làm mọi cách để anh quay về. Anh đều không phân bua gi hết mà chỉ ôm chặt em vào lòng và nói rằng anh đi để kiếm tiền trả nợ và em có thể quyết định như thế nào cũng được.

Phải nói thêm rằng, em tốt nghiệp đại học hệ chính quy còn khi quen anh thì anh chỉ làm ăn nho nhỏ với bạn bè mà không có bằng cấp gì hết (anh có bằng trung cấp điện), nhưng khi quen anh, em đã khuyên nhủ và động viên anh đi học rồi hiện nay anh cũng đã học sang năm 2 của đại học hệ tại chức.

Do đó,hiện nay công việc của anh cũng là chạy việc cùng một số bạn bè mà anh quen biết để kiếm chút thu nhập vừa đủ để anh chi tiêu. Nhiều lần anh nói với em là anh muốn đi buôn một chuyến để có tiền trả nợ (hiện giờ anh còn nợ bạn bè khoảng 4-5 triệu nửa thôi, thời gian qua anh đã tiết kiệm tiền và trả nợ bớt), nhưng em biết là anh sẽ không đi được vì không có tiền và anh thương mẹ anh lắm.

Và cách đây 2 tuần, gia đình anh nói với em là anh có biểu hiện chơi cá độ, em đã rất đau lòng và hỏi thẳng anh thì anh phủ nhận chuyện đó và nói em muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ. Rồi tụi em không gặp nhau nguyên tuần đó. Em đã nghĩ là sẽ chấm dứt với ảnh, nhưng Tuổi Trẻ ơi, em không cứng rắn quyết định được chuyện này. 1 tuần không găp anh, em nhớ quay quắt, rồi đến lúc không chịu được nửa em đã gọi điện cho anh. Anh quay lại và tụi em lại yêu thương như xa cách rất lâu rồi. Em trách anh tại sao không gọi điện cho em suốt tuần qua (dù tuần đó em bệnh-anh biết) thì anh nói rằng anh đã rất cố gắng kìm nén để không nhấc điện thoại gọi cho em,để không chạy đến bên em, anh muốn hai đứa có một khoảng thời gian riêng dài để suy nghĩ lại. Anh bảo anh đã hoàn toàn không chơi mà tại sao em không tin?

Bây giờ tụi em đang tay trong tay nhau. Em yêu anh ấy nhiều lắm và em tin rằng anh ấy cũng rất yêu em. Nhưng tại sao anh ấy không dám hứa là sẽ không chơi cá độ nữa? Tại sao anh luôn yêu thương mẹ anh (em chắc như thê) mà anh lại làm mẹ phải lo nghĩ cho anh nhiều đến thế? Tuổi Trẻ có nghĩ rằng cá độ bóng đá sẽ không bao giờ bỏ được không, sau này lập gia đình có chơi lại không? Em đã dùng rất nhiều cách để khuyên răn anh rồi nhưng em vẫn không tin tưởng lắm dù anh luôn bảo rằng anh không hề chơi nữa (lần cuối cùng anh chơi mà em biết được cách đây 1 năm rồi). Chia tay thì chắc em không làm được rồi, em chỉ muốn làm như thế nào hiệu quả nhất để ảnh đoạn tuyệt cá độ bóng đá để lo làm ăn thôi và xây dựng cuộc sống cùng em sau này.

Em đã rất đau khổ vì chuyện này, bởi em chỉ lo cho tương lai của anh nếu anh thực sự còn chơi cá độ thì dù không đến được với nhau em cũng cảm thấy buồn vì tình yêu của em dành cho anh không đủ mạnh để kéo anh đi đúng đường. (ngocha@)

- TS tâm lý học Huỳnh Văn Sơn: Không ai có thể hoàn thiện được và người yêu của bạn cũng là một trong số những trường hợp các bạn trẻ thiếu kiềm chế hay đua đòi thôi em ạ! Một năm qua anh ấy đã có biểu hiện sửa sai rồi mà. Đành rằng em rất yêu anh ấy nhưng cách ứng xử của em là ác quá. Sao bắt người ta thề độc bằng cách kéo mạng sống của em vào cuộc. Làm như vậy dễ làm cho người ta hiểu rằng em ép người ta, em làm khó người ta nếu như không nói là làm tổn thương người ta...

Trong suy nghĩ em dường như không tôn trọng anh ấy cho lắm. Những sai lầm anh ấy mắc phải phải đâu là không sửa được? Đành rằng không ai đoán trước được tương lai nhưng em vẫn có thể tin rằng bằng tình yêu mãnh liệt của em thì em và anh ấy sẽ sống tốt hơn để hoàn thiện mình mà.

Chuyện nợ nần anh ấy hãy để anh ấy tự giải quyết. Nếu có giúp thì hãy nhắc nhở anh ấy và chỉ được chia sẻ vật chất dưới một hình thức khác. Cụ thể như lo cho mẹ anh ấy một tí quà, mua cho anh ấy một cái gì đó anh ấy cần để anh ấy có thể để dành thêm một ít. Những gì anh ấy làm thì anh ấy phải có trách nhiệm. Tương lai còn rất dài và những gì anh ấy đã làm chỉ mới là biểu hiện chứ chưa phải là bản chất.

Hãy tự tin rằng chính mình và tình yêu của mình sẽ làm động lực để anh ấy vươn lên. Hãy tiếp tục quan tâm tinh tế hơn và khéo léo hơn để rồi quyết định vẫn chưa muộn mà. Tuy vậy, điều cần nhất là đừng căng thẳng để anh ấy có cảm giác là mình xúc phạm anh ấy nhé!

TTO

0 Comments:

Post a Comment

<< Home